Vì sao?

“Hun”, 
Nghe c H. nói anh nói chuyện chiều chuộng cô ấy lắm, và cô ấy “bảo được” anh lắm. Sao nghe những lời này em vẫn chạnh lòng…Có lẽ vì trong em luôn đặt câu hỏi về vị trì của em trong lòng anh. Từng chi tiết, từng giây phút… Có phải chỉ là phút chốc như anh làm với bao cô gái khác? Em luôn kiêu hãnh, nghĩ rằng em đặc biệt và khác hẳn. Có những lúc anh cũng nói thế, nhưng anh thật ác thì không bao giờ cho em biết được rằng anh thật sự có yêu em như anh khiến em cảm giác hay không? Hay những điều đó chỉ riêng em cảm nhận và tự vẽ nên? Từng hành động vuốt ve cho tới những điều hằng ngày nhỏ nhặt anh thực hiện, chẳng lẻ chỉ là những điều bình thường mà anh làm với từng cô gái? Kể cả cho em gặp các con của anh? Tin tưởng em với tiền nông, nhà cửa, xe cộ của anh? Em thật bối rối và không hiểu. 
Sự ích kỷ của em khiến em muốn rằng những gì em đang vẽ nên là sự thật… rằng anh rồi cũng sẽ chán và chứng nào tật nấy, rằng anh không thay đổi và cô ấy cũng sẽ không thay đổi được anh… rằng một ngày nào đó anh sẽ phải trả giá và chịu hậu quả cho những gì anh làm và cách sống vô ý thức của anh như vậy. Em vẫn không muốn thua kém cô ấy, vì em không muốn tin rằng có người đã làm được điều em không làm được. Có phải chỉ đơn giản vì cô ấy chịu có con với anh? Nếu để nói một người luôn có vị trí trong anh, thì đó là c T, nhưng cả thời gian anh sống với c T và với tình yêu vẫn nồng nhiệt thì anh vẫn ngoại tình… Em nghĩ, dù anh có thể “fall in love” nữa thì cũng không bao giờ như những gì anh đã từng có cũng như vị trí riêng của c T trong anh kể cả bây giờ và mãi mãi. Thế nhưng khi bên chị ấy anh vẫn không chung tình. Với người vợ tiếp thì có thể có, nhưng rồi sao? Em không hiểu. Khi em tự hỏi bản thân mình là có phải mình ước gì được như cô ấy, ước gì có được cuộc sống xác định nghiêm túc với anh thì em cũng chưa hẳn… thế thì tại sao em ganh tỵ với người hiện tại? Tại sao em không muốn cô ấy làm được những gì em không làm được? Có thể chỉ đơn giản vì bản tính em không muốn thua kém ai. Và cũng có thể vì tình yêu em dành cho anh là thật và nếu thật sự thời gian đấy anh đã thật lòng yêu em nghiêm túc để một ngày xây dựng gia đình thì biết đâu em sẽ hạnh phúc vô bờ bến vì những cảm xúc em có được với anh. Thế nhưng… nếu thế thì con người em sẽ không trở thành con người của ngày hôm nay. Sẽ không gặp và trải nghiệm tất cả với anh P – người yêu mãi mãi của cuộc đời em. Sẽ không được những thời gian, khoảnh khắc, tất cả với gia đình em như hiện tại. Nhiều mối quan hệ vô cùng quan trọng trong gia đình em có lẽ sẽ hoàn toàn khác biệt…. Có lẽ em đành tự ngăn lời mình ở đây… Vì em không còn biết có thể nói thêm gì nữa. Em không chúc anh hạnh phúc, và cuộc đời ơi! Nếu sự công bằng là có thì xin hãy cho tôi được thấy bằng chứng!

0 Comments

Leave a reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

*

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.